469
(Từ một bản tin trên đài Little Saigon)
Nghe câu chuyện tưởng như đùa cợt
Ấy thế mà sự thật trăm phần
Chuyện rằng ở nước “France”
Chó kia được liệt vào hàng “đại gia”
Chó tại Phú –lăng –sa có hạng
Được xây riêng khách sạn năm sao
Khác chi những bậc nhà giàu
Mặc dù đuôi vẫy mồm gâu thay lời
Kể cũng sướng cái đời nhà chó
Vào “năm sao” nào có thua người
Ung dung đây đó dạo chơi
Miếng ăn giấc ngủ có người “Servir”
Lại có cả Tivi mở sẵn
Để khi buồn cho chó xem phim
Dĩ nhiên phim của “Lechien”
Chó Tây nên chẳng thích xem phim Tàu
Sướng là thế , nào đâu đã hết
Chó đôi khi cũng mệt trong “người”
Nằm dài chẳng muốn rong chơi
Yên tâm , chó sẽ có người “massage”
Bởi vì chó “đại gia” mới thế
Mực , Vện , Vàng đâu dễ vào đây
Nhưng còn điều kiện thế này
Chó nào nếu muốn vào đây phải là. . .
Bắt buộc phải vượt qua sát hạch
Để thử xem “tư cách” ra sao
Có hay gây sự ồn ào
Hiền lành, hung dữ thế nào mới tin
Khách sạn có chuyên viên khảo sát
Nhìn chó qua cái cách vẫy đuôi
Chắc ăn đến chin phần mười
Xét qua cử chỉ biết “người” ra sao
“Bonne conduite” cho vào khách sạn
Nếu “mauvaise” xin “bạn” rút lui
###
Nghe qua chuyện chó xứ người
Nghĩ thôi lòng lại ngậm ngùi xót xa
Đôi lời nhắn hỏi bên nhà
Chẳng hay quí vị “Đại gia” nghĩ gì?
Xin làm một chuyến sang Tây
Thử vào được “khách sạn” này hay không?
Trăm phần trăm chắc là “Non”