607
Dân ta vốn theo đòi nông nghiệp
Từ ngàn xưa nối tiếp ngàn sau
Quanh năm ngày tháng dãi dầu
Một sương hai nắng con trâu cái cày
Cuộc sống ấy xưa nay vẫn thế
Nhưng hiện thời còn tệ hại hơn
Thời nay kinh tế thị trường
Người dân đô thị có đường hanh thông
Chốn thôn ấp, nhà nông đa số
Vẫn còn trong cảnh khổ mưu sinh
Trẻ con chưa được học hành
Thu đông chưa được no lành áo cơm
Đời sống vẫn sớm hôm chật vật
Được cái này lại mất cái kia
Cho dù dậy sớm thức khuya
Bát cơm kia đổi đầm đìa mồ hôi!
Nay xã hội vào thời đổi mới
Nhà cầm quyền nghĩ tới nhà nông
Đề ra chính sách Tam nông bao gồm
Nông dân với nông thôn nông nghiệp
Tam nông này nhất quyết nâng cao
Chủ trương tốt đẹp làm sao
Thế nhưng thực tế thế nào vẫn y…
Nông thôn vẫn bùn lầy nước đọng
Nông dân thì đời sống khó khăn
Lại thêm cái nỗi dân oan
Đuổi nhà chiếm đất nghĩ càng xót xa
Đi khiếu kiện ba tòa quan lớn
Chẳng đến đâu, khốn đốn vô cùng
Bản thân còn bị hành hung
Đề ra hai chữ Tam nông làm gì?
Tam nông chẳng được chuyện chi
Chỉ duy có lão Nông này thì sang
Lâu đài dãy dọc tòa ngang
Đô la đầy “kết”, bạc vàng đầy kho
Lại còn chức trọng quyền to
Mặc cho dân đói dân no mặc long
Trung Hoa lấn chiếm biển Đông
Ngư trường giành giựt ông không một lời
Ngư dân chẳng dám ra khơi
Đành cam cuốn lưới thuyền phơi lên bờ
Này này, ông Tổng bí thư
Hỏi ông vùng biển vùng trời ta đâu?
Sao ông quỳ gối cúi đầu
Để cho cái đám giặc Tàu tự tung
Nghĩ thôi đau xót vô cùng!!