753
Vua nước nọ một hôm hứng chí
Truyền đòi người thợ vẽ vào cung
Vẽ cho mấy bức tranh tùng
Để trang trí chốn thư phòng cho vui
Vua mới phán hỏi người họa sĩ:
“Ngươi lấy nghề thợ vẽ sinh nhai
Cứ theo kinh nghiệm lâu nay
Và theo nhận xét tâu bày ta nghe
Ngươi nhận thấy cái gì khó vẽ
Và cái gì là vẽ dễ dàng?”
Người kia lĩnh ý tâu rằng:
Vẽ loài súc vật khó khăn vô cùng
Lẽ dễ hiểu hình dung chúng nó
Mọi người đều biết rõ hình thù
Nếu mà vẽ chẳng giống như. . .
Thì thiên hạ sẽ chê cười không tha
Dễ vẽ nhất là ma với quỷ
Muốn thế nào tùy ý mình thôi
Quỷ ma chẳng có trên đời
Tha hồ mình muốn vẽ vời ra sao
Cái giống ấy ai nào đã thấy
Mặc cho mình thêm vẫy thêm vây
Vẽ cho dữ tợn mặt mày
Ba chân bốn mắt sáu tay hai đầu
Người xem thấy thế nào hay vậy
Chẳng có ai dám cãi một lời
Cũng như cuộc sống trên đời
Cái không thấy được tha hồ nói ngoa
#
Đức vua lắng nghe qua lời tấu
Ngồi trầm ngâm tỏ dấu suy tư
Chuyện kia sánh với chuyện đời
Một đề tài đáng cho người nghĩ suy