Cái ta là cái chi chi
Mà sao thiên hạ mãi vì cái Ta
Cái Ta Pháp gọi “Le moi”
Cái “Le moi” ấy chẳng ra cái gì
Cái Ta sao quá nặng trì
Thế mà chưa chịu quẳng đi cho rồi
Người sinh ra dưới gầm trời
Dở hay đã có miệng đời khen chê
Cần chi mình phải tự khoe
Tự khoe khoang , một trò hề không hơn!
Hoa kia nếu có hương thơm
Tự nhiên có kẻ đi tìm đến hoa
Cho dù hoa khuất nẻo xa
Do mùi tỏa lan ra gọi mời
Thời nay khốn kẻ ngồi chơi
Rảnh rang nên cứ nước xơi tà ta
Họ bèn đem hết cái ta
Cho vào sách vở đưa ra chào hàng
Ngồi buồn lật thử dăm trang
Xem ra mắt đã thấy toàn cái Ta!
Bực mình vất sách ra xa
Bảo con nhặt lất để mà “xay-cô”
Cái ta thật chán thấy mồ
Thôi thì đem nó “Ri-xay-cô” là vừa
CÁI TA
555
Tin trước